Tôi biết em bởi vì em hoàn hảo
Chân vòng kiềng đều nhịp bước ... xà ngang
Tay cán dá quờ quạng như tôm càng
Môi mọng ướt vì em hay rỏ dãi
Mũi dọc dừa nhưng quẹo qua quẹo lại
Mắt "mơ huyền" một con chạy, con đi
Chân mày cong nhìn giống hệt Trương Phi
Răng hột bắp ... như phiếm đàn vọng cổ
Đó là em của tháng ngày xưa cũ
Em bây chừ nhìn thấy muốn phát ghê
Khắp thân em tăng cấp hết tứ bề
Dù em phải bán nhà và bán đất
Nhớ khi xưa phi trường Tân Sơn Nhất
Phải chào thua đằng trước lẫn đằng sau
Giờ nhìn vô kìa hai quả núi đào
Như muốn dìm cả thân em nằm xấp
Mông bây chừ vừa đi nó vừa lắc
Silicon rủng rỉnh ở bên trong
Chân bây giờ đã thẳng hết còn cong
Nhưng lại giống tháp Eiffel bên Pháp
Môi thâm đen bây chừ như màu sáp
Của ngọn đèn bạch lạp tối hôm qua
Mũi đỏ tươi tròn lĩnh như trái cà
Mắt ngó thẳng, ối Giời! Toàn tròng trắng
Mái tóc bồng phất phơ bay trong nắng
Ngỡ lá cờ hải tặc giữa biển Đông
Tay "tôm càng" giờ đã bớt cong cong
Nhưng lại xụi như tướng nghiêm của lính
Vậy mà còn đêm đêm nằm suy tính
Khoét chổ này, thêm nọ, bớt chổ kia ...
Bỗng một hôm thức giấc giữa đêm khuya
Em lại muốn ... y ... như thời con gái!!!